Tu Đạo thời Bạch Dương
Bạch dương kì tu đạo chẳng dễ,
Thân tại gia tâm phải “ xuất gia ”,
Trước ra khỏi “ ngôi nhà phiền não ”,
Kế bước vào “ nhà lớn bao la ”.
“ Nhà phiền não ” vốn không hình dạng,
Chỉ do tự tâm người tạo ra,
Nhốt mình trong “ tư lợi, tham dục ”,
Chất “ gạch phiền não ” tự xây nhà.
“ Nhà lớn bao la ” cũng vô tướng,
Chẳng tường vây kín, chẳng bản ngã,
Hoà chúng thập phương hợp thành một,
Vì đạo mà thân hoá một nhà.
Vai gánh mẹ cha, đầu huyền tổ,
Tay dắt vợ con, bạn gần xa,
Họ hàng quyến thuộc, oan gia độ,
Dẫn về Lý Thiên thoát Ta bà.
Bạch Dương kì tu đạo chẳng dễ,
Gặp nghịch cảnh, chẳng tâm trạng tu,
Đến khi thuận cảnh, quên tu đạo,
Gặp phải khảo nghiệm lại khó tu !
Kinh tế khủng hoảng, càng không rỗi,
Ma bệnh đến rồi, nản chí tu,
Anh hùng khó vượt mỹ nhân ải,
Thoắt tiến, thoắt lui, tăng giảm tu !
Tăng giảm tu bàn tuỳ cảnh ngộ,
Có nạn cần giúp mới hứa tu,
Trao đổi điều kiện cùng Tiên Phật,
Thuận tiến, nghịch lui, quáng tu mù.
Bạch Dương kì tu đạo chẳng dễ,
Bởi thánh phàm cùng lúc song tu,
Mượn phàm dưỡng thánh nâng tâm cảnh,
Đối cảnh tâm bất động như như.
Một kiếp này phải viên mãn “đạo”,
Nơi tự thân hiển lộ “ chơn như ”,
Viên mãn đức hạnh, duyên luỹ kiếp,
Bài tập khó nhất kì bạch dương !
Bạch dương kì tu đạo cực khó,
Thế nên thành đạo mới phi thường,
Thân tại gia mà tâm đã xuất,
Một kiếp viên mãn muôn kiếp duyên.
Thế nên các tu sĩ Bạch Dương,
Phải gánh lên sứ mệnh phi thường,
Càng tự hào tinh tấn bàn đạo,
Tu đạo bất thối chứng vô thượng.
Trong kinh Vô Lượng Thọ, đức Phật dạy rằng : "Trong cõi này ( thế giới Sa Bà ) này, chánh tâm thành ý, trai giới thanh tịnh, một ngày một đêm, công đức còn hơn làm lành một trăm năm ở cõi Phật Vô Lượng Thọ. Tại sao vậy? Vì cõi nước đức Phật ấy, vô vi tự nhiên, chứa mọi sự lành, không có mảy may sự dữ.
Cõi Sa Bà tu thiện mười ngày mười đêm còn hơn làm lành một ngàn năm ở các cõi Phật phương khác. Tại sao vậy? Vì ở các cõi Phật phương khác, người làm lành nhiều, kẻ làm dữ ít, phúc đức tự nhiên, không có chỗ để tạo nên sự dữ. Chỉ ở cõi Sa Bà có nhiều sự dữ, chẳng có tự nhiên. Khổ công tham muốn, lừa dối lẫn nhau, mệt tâm nhọc thân, ăn cay uống đắng, việc dữ như thế nối tiếp không ngừng."
Trong pháp hội Văn Thù Sư Lợi Thọ Ký trong kinh Bảo Tích có nói: ‘Nếu có chúng sanh ở trong cõi Phật ấy tu các phạm hạnh suốt cả ức trăm ngàn năm vẫn chẳng bằng ở trong thế giới Sa Bà này, chỉ trong khoảng thời gian khảy ngón tay khởi tâm từ bi đối với chúng sanh. Công đức người ấy đạt được còn nhiều hơn thế nữa. Huống hồ là trong một ngày một đêm trụ trong tâm thanh tịnh’.
Kinh Tư Ích cũng dạy: ‘Như người ở cõi tịnh trì giới suốt một kiếp; người ở cõi này thực hành lòng từ trong khoảnh khắc vẫn là tối thắng’.
Kinh còn dạy: ‘Ta thấy trong những cõi Hỷ Lạc và cõi An Lạc không có khổ não, cũng không có danh từ khổ não. Trong những cõi ấy mà làm các công đức thì chẳng đáng kể là lạ. Ở chốn phiền não này mà nhẫn được sự chẳng thể nhẫn, lại còn dạy người khác pháp này thì phước ấy mới là tối thắng’.
Số lượt xem : 1691