BẠCH DƯƠNG KỲ - Bạch Dương Tu SĩBạch Dương Kỳ 2002

Mộng Hồng Trần

Tác giả liangfulai on 2022-07-20 08:49:37
/Mộng Hồng Trần

Thế gian mấy ai tỉnh ?

Mộng hồng trần lâu nay,

Rượu uống vào tuy say,

Vẫn còn có khi tỉnh.


Hồng trần bao giấc mộng,

Sanh tử say cứ say,

Mặc người lay gọi mãi,

Tỉnh chút lại liền say.

 

Rượu độc người cảnh giác,

Rượu “ ngũ dục ” mê ngay,

Từ chối “ thuốc giải rượu ”,

Say đời vẫn thích say.

 

Mộng đẹp thường ngắn ngủi,

Thoáng chốc lại tàn ngay,

Theo liền là ác mộng,

Vùi dập bao tháng ngày.

 

Mộng nếu đã không thật,

Sao người cứ thích say ?

Bao giờ mới chịu tỉnh,

Mộng luân hồi lâu nay !

 

Xa xăm có tiếng gọi,

Mau quay đầu về ngay,

Mộng sanh tử chớ luyến,

Nghe mà mấy ai quay !

 

Thiên địa sắp tàn hoại,

Lòng người vẫn cứ say,

Mặc tiếng Sư Tử hống,

Gào gọi suốt đêm ngày.

 

Người say chẳng thấy khổ,

Người tỉnh khổ tâm thay,

Nhọc lòng bày đủ cách,

Lay hoài người cứ say.

 

Mênh mông biển sanh tử,

đại pháp thuyền cứu đời,

Người lên kẻ lại xuống,

Dìm mình “ ta thích bơi ”.

 

Biển ái dục sanh tử,

Sóng phiền não dập vùi,

Lúc muốn lên thuyền lại,

Pháp thuyền đã xa rồi.

 

Lại có người nghĩ lại,

Thích tự làm thuyền chơi,

Đẽo gọt thân thuyền Mẹ,

Tự chế “ thuyền mới ” chơi.

 

Người say kẻ lại tỉnh,

Kẻ tỉnh người lại say,

Thảy đều do tự chọn,

Luân hồi trách ai đây ?

 

Luân hồi muôn vạn kiếp,

May ra một lần thôi,

Bái Minh Sư đắc đạo,

Lỡ qua, đợi khi nào ?

 

Đắc đạo phải tu đạo,

Tu bàn phải song đôi,

Độ Kỉ và độ Chúng,

Tỉnh thoát mộng luân hồi.

Số lượt xem : 1087