Đòn Gánh Trần Gian
Gánh gì đi giữa trần gian
Khó khăn nặng nhất lại là niềm vui ?
Gánh cha, gánh mẹ các đời
Cửu huyền thất tổ, chúng sinh khổ rời
Đặng về Phật quốc an vui
Bằng “ đòn gánh đạo vô hình ” trên thân
Tu hành, đạo hóa gia đình
Lục thân quyến thuộc cùng lên pháp thuyền
Huyền Tổ công đức quang triêm
An vui lìa khổ nương nhờ cháu tu
Chúng sinh tỉnh “ giấc vạn thu ”
Độ về bến giác cùng rời biển mê
Cội đạo an vui trở về
Là gánh nặng nhất thế gian muôn đời
Nhưng là đòn gánh an vui
Khác “ đòn gánh nghiệp ” muôn đời gánh theo
Từ thân khẩu ý tạo gieo
Trồng nhân xấu ác gây điều khổ đau
Nghiệp nợ như núi chất cao
Cao hơn núi chúa, chất đầy biển sâu
Ấy là “ đòn gánh khổ đau ”
Gánh dài vô tận nếu người vẫn mê
Trần gian cất bước nặng nề
Gian nan nguy hiểm té đau bao lần
Khổ nhọc thân xác tinh thần
Hai đòn gánh ấy, người ưng gánh nào ?
Hai đòn đều nặng như nhau
Một đòn gánh khổ, một đòn gánh vui
Quả nhận khác xa vực-trời
Mỗi người mỗi gánh, mỗi nơi khác về
Khác đường như “tỉnh” khác “mê”
Mê về “ sáu nẻo ”, tỉnh về “ cố hương ”
Thế nên suy nghĩ tỏ tường
Gánh gì người gánh ? niềm vui ? đau buồn ?
Số lượt xem : 3308