Lợi Chúng tức lợi mình
Trí nhân lợi chúng lợi mình
Dại nhân tổn chúng, lợi mình đức tiêu
Đức tiêu, phước cũng chẳng nhiều
Đợi khi phước hết, khô thân vô cùng.
Trí nhân lợi chúng lợi mình
Giàu thêm phước đức, lành duyên kết nhiều
Duyên lành trợ lực thêm nhiều
Phước vô cùng tận, chúng nhân hướng về.
Đức là cội nguồn hạnh phúc
Phước là cành lá, từ cội đức sanh
Tốt gốc mới tốt lá cành
Lợi nhân tốt gốc, tổn người gốc hư.
Gốc hư, phiền não có dư
Ngày đêm lo nghĩ lợi mình tổn nhân
Nhân quả như bóng theo hình
Gieo trồng “ nhân tổn ”, “ quả hư ” thu về.
Chúng nhân, đất rộng vô ngần
Tự thân đất hẹp, quả thu sao bằng ?
Gieo nơi Chúng ruộng nhân lành
Thu về muôn quả ngọt ngon vô cùng.
Đại chúng như biển mênh mông
Tự thân giọt nước, nhanh về cạn khô
Lợi Chúng, phước đức mới nhiều
Ví như giọt nước đại dương hợp vào.
Giọt nước biết quên thân mình
Hòa vào biển lớn đại dương liền thành
“Biển phước, đức, trí” vô ngần
Không hề khô cạn, lợi nhân lợi mình.
Số lượt xem : 668