Phân Biệt Giữa “ Đàn Chủ ” Và “ Đàn Khách ”
Ứng phó qua loa làm việc trời
Đến Đàn duy làm khách mời thôi
Chẳng chủ động vì Chúng phục vụ
Chẳng trợ đạo “ đạo tâm xa rời.
Tại vị như thế, gọi “ Đàn Khách ”
Như khách hành hương viếng cúng thôi
Công đức trợ đạo bèn ít, nhỏ
Tổ huyền cũng ít triêm quang lợi.
Công đức thảy từ tâm “ tự độ ”
Độ “ tự chúng sinh ” phiền não rời
Tinh tấn chẳng nghỉ tu bàn đạo
Thanh tịnh tự tâm chúng sinh rọi.
Công đức thảy đều từ tâm đạo
Phát từ “ Đàn Chủ Tự Tánh ” rọi
Chủ động vận hành pháp thuyền lái
Thành toàn độ Chúng biển khổ rời.
Đạo trời vốn dĩ vô vi ngã
Chủ động vận hành chúng sinh lợi
Như nhật nguyệt sáng soi đại địa
Trưởng dưỡng muôn chúng tự nhiên thôi.
Khác biệt giữa “ Đàn Chủ ”, “ Đàn Khách ”
Duy tâm “ tự độ đến độ đời ”
Chẳng thế bị động đợi người độ
Nên thành công đức khác vực trời.
Qua sông người phải lụy đò
Nên “ tiền đò ” ấy về tay lái chèo
Công đức cũng thế y theo
Lái đò chủ động, nên công về người.
Tu bàn đạo cũng vậy thôi
“ Đàn chủ ”, “ Đàn khách ” tùy người chọn vai
Như “ khách ” với “ tay lái chèo ”
Vai được mời gọi, và vai gọi mời.
“ Đàn chủ ”, “ Đàn khách ” đôi vai
Tùy nơi tâm thái, mà vai liền thành
Biểu hiện ra bằng hành động
Mà gặt “ công đức ”, hoặc tiêu “ công tiền ”.
Hưởng phước tiêu phước, đương nhiên
Thành toàn công tốn thì tiêu nghiệp phiền
Công đức, phước đắc tự nhiên
Ai người tỏ ngộ, mau phiên “ lái đò ”.
Số lượt xem : 709