Phát Tâm
Một ngọn đèn thắp trong bóng tối
Khả phá tan tăm tối mịt mùng
Ánh sáng tỏa ra, đường soi rọi
Giúp tránh va đụng, tan sợ hãi.
Một ngọn đèn muốn rọi muôn nơi
Tỏa sáng lung linh khắp đất trời
Duy tiếp lửa mồi muôn đèn khác
Mới phá tan tăm tối mọi nơi.
Mỗi người có một ngọn “tâm đăng”
Muốn rọi tự thân phải “thắp tâm”
Phát quang tự tánh xua tăm tối
Chiếu phá “vô minh” đã vạn năm.
Mỗi người có một ngọn “ tâm đăng ”
Nhỏ chỉ đủ để tự soi mình
Duy lớn mới khả rọi người khác
Như mặt trời rọi muôn sinh linh.
Muốn “ tâm đăng ” sáng rọi muôn chúng,
Cần ánh sáng cực lớn “ tâm đăng ”
Phát từ tâm người truyền “mồi lửa”
Thắp sáng muôn đèn tâm chúng sinh.
Càng nhiều chúng sinh “ tâm đăng ” thấp
“Hợp quang tâm đăng” càng sáng bừng
Quang từ muôn đèn hợp thành một
Sáng muôn chúng sinh, càng sáng mình.
Cầu đạo, Minh Sư thắp “ tâm đăng ”
Ngọn lửa nhỏ leo lét “ tâm mình ”
Đợi đồ nhi phát tâm độ Chúng
Truyền “ mồi lửa ” mới thêm lớn dần.
Chư Phật Bồ Tát phát “tâm quang”
Từ bi cứu độ Chúng muôn vàn
Thắp sáng ngọn “đèn tâm” muôn chúng
Nên thành “ đèn sáng ” vô lượng quang.
Số lượt xem : 860