BẠCH DƯƠNG KỲ - Bạch Dương Tu SĩBạch Dương Kỳ 2002

Lời nói

Tác giả liangfulai on 2022-03-19 16:44:08
/Lời nói

Có một thứ mà người nói dễ quên, còn người nghe thì lại cứ nhớ mãi : Lời hứa.

Có một thứ làm tổn thương người nặng hơn bất cứ loại vũ khí nào trên đời và để lại vết thương tích trong lòng khó phai theo năm tháng : lời ác khẩu tổn thương.

Có một thứ khiến người mãi đánh mất niềm tin : lời hư dối


Có một thứ khiến người nói rất thích mà người nghe lại rất phiền não : lời đánh giá, phán xét thị phi.

Có một thứ khiến người nghe mãi ấm lòng : lời an ủi động viên quan tâm.

Có một thứ khiến người nói rồi bèn trở nên tầm thường, nhỏ nhen trong mắt người khác : lời ganh ghét đố kị.

Có một thứ khiến người nghe rồi khởi tâm bất bình không phục : lời thiên vị, lời đổ lỗi.

Có một thứ khiến người nghe rồi sanh tâm hoan hỷ rồi mãi chìm đắm trong si mê vọng tưởng : lời tỏ tình ngọt ngào.

Có một thứ khiến người nói rồi dễ bị tổn thọ nhất : lời bất kính, phạm thượng.

Có một thứ khiến người càng lúc càng đau khổ, càng thêm thê thảm : lời oán trời trách người.

Có một thứ khiến người nói lẫn người nghe luôn hoan hỷ, càng lúc càng hạnh phúc : lời tri ân cảm ân.

Có một thứ mà khiến người nghe rồi lầm đường lạc lối sa đọa : lời tà kiến xúi giục bậy bạ.

Có một thứ khiến người suy sụp tinh thần nhanh chóng : lời tiêu cực.

Có một thứ khiến người phấn chấn lấy lại tinh thần nhanh chóng : lời tích cực khích lệ động viên.

Có một thứ khiến người nghe rồi sanh tâm hoan hỷ mà giác ngộ : lời trí khéo phương tiện.

Có một thứ lời nói khiến trời đất phải kinh động : lời phát tâm nguyện chơn thiết hướng về đạo vô thượng.

Có một thứ như nước đã đổ ra mặt đất rồi thì chẳng thể thu hồi lại, cho dẫu có thu hồi lại được thì cũng đã dơ với “bụi đất” rồi : lời sân hận vô tình.

Có một thứ luôn khảo nghiệm trí tuệ của con người, thể hiện ra sự tu dưỡng và trí tuệ của con người : lời nói

Đều cùng là “ lời nói ” mà mỗi một lời thốt ra đều sẽ làm nên những giá trị và sức ảnh hưởng khác nhau, vận mệnh khác nhau, sẽ kéo con người gần lại với nhau hơn, hoặc đẩy nhau ra xa hơn. Nó có thể là một thứ diệu thuốc chữa lành tâm bệnh, là cam lộ thấm nhuận rưới mát lòng người giúp tăng trưởng hạt giống bồ đề trí tuệ, cũng có thể là thứ độc dược giết người, là mồi lửa châm ngòi cho mọi cuộc chiến, hoặc là vũ khí chống lại mình về sau. Mỗi một lời đều là “ nhân ”, đều sẽ cho ra “ quả ” tương ứng với nó. Nhất ngôn kí xuất, tứ mã nan truy, sao có thể không cẩn trọng từng lời mình thốt ra được ?

Số lượt xem : 3006