Thế gian như nhà lửa
Thế gian như nhà lửa
Bùng cháy rất vô thường
Người mãi vui trong đó
Cháy đến, tất tan xương !
"Gió nghiệp" thổi "lửa dục"
Thiêu người trong đau thương
Khiến "biển khổ" dậy sóng
"Sóng phiền não" muôn trượng.
Chúng sinh như Đàn trẻ
Trong nhà lửa cận kề
Mặc cha mẹ gào gọi
Trò vui vẫn mãi mê.
Người say "mộng phú quý"
Kẻ say "mộng thiếp thê"...
Bao người bao mơ mộng
Đắm chìm trong cơn mê.
Có người đến lay gọi
Tỉnh chút lại trầm mê
Nướng hoài trong mộng đẹp
Tới khi thân-lửa kề.
Địa cầu đến kì hoại
Kiếp nạn nhiều thảm thê
Phải sớm thời tỉnh mộng
Tránh tai kiếp cận kề !
“ Mộng kê vàng, sanh tử ”
Lưu nỗi sầu muôn thu
Giật mình khi tỉnh mộng
“ Sao mình cứ mãi ngu ! ”
Trí nhân đều tỉnh sớm
Tốc cầu đạo tiến tu
Mượn “ giả ” dùng tu “ thật ”
Chẳng còn mộng muôn thu.
Luân hồi đều trong mộng
Sinh tử nhọc thân tâm
Vô thường gây thương tiếc
Có rồi lại thành không !
Người muốn siêu sinh tử
Thoát luân hồi mê mộng
Bái Minh Sư cầu đạo
Học tu giảng bàn hành.
Đương thời đại đạo giáng
Chơn thiên mệnh Tế Công
Cùng Bồ Tát Nguyệt Tuệ
Truyền đạo dứt tử sanh.
Ai người hữu duyên gặp
Cầu đạo phải sớm nhanh
Vô thường không đợi hoãn
Canh ba thành canh năm.
Sáng cầu đắc chơn đạo
Tối chết cũng nhẹ lòng
Đã tỏ đường giải thoát
Hiển thân mềm, tướng lành.
Thế gian như nhà lửa
Bùng cháy rất vô thường
Chưa tỏ đường giải thoát
Kết cục tất thảm thương !
Số lượt xem : 1577